Không cằn nhằn, giận dỗi, chấp nhận cuộc đời không công bằng, bạn mới có thể trở thành người thành công
Khi gặp vấn đề khó, đầu tiên hãy cố nghĩ cách giải quyết. Vứt bỏ những lời oán trách là bước đầu đưa bạn đến thành công.
(01)
Không biết bạn có quen người như thế này không?
Hễ gặp chuyện gì không vừa ý, họ tìm ngay người để kể lể than vãn, nói mình khổ, sao mình đen thế, cảm thấy cuộc đời bất công, mọi thứ đều sinh ra như để chống lại họ,…
Cuộc sống mà. Trưởng thành và học cách chấp nhận đi.
Mới đầu than thở, người khác còn tìm cách vỗ về, an ủi động viên. Than thở càng nhiều, người vì mình mà lắng nghe càng ít đi. Đến cuối cùng, xung quanh những người đó, chẳng còn bóng dáng của những người bạn thật lòng. Bởi, ai lại thích ngồi nghe một người suốt ngày than thở chuyện trên trời dưới biển mãi chứ?
Và, một cuộc sống ngập tràn trong những lời oán trách, than thở, liệu có thể làm cuộc sống của họ vui hơn không?
Nhớ rằng, Chí Phèo chỉ tìm thấy niềm vui sống thực sự khi anh không còn nói những lời than vãn, oán trách. Vì vậy, xin đừng dựa vào những lời than thở, ca thán của bạn để sống, bạn sẽ ngã thẳng xuống đáy của vực sâu đấy.
Khi gặp vấn đề khó, đầu tiên hãy cố nghĩ cách giải quyết. Vứt bỏ những lời oán trách là bước đầu đưa bạn đến thành công.
(02)
Chiều hôm qua rảnh rỗi, tôi đi dạo phố cùng một người bạn. Trên đường, nó kể gần đây được một người bạn nhắn tin. Vấn đề là, nó không nhớ mình quen người bạn này từ bao giờ, và nó cũng không bao giờ chạm mặt người này trên đường.
Rất có thể người này cũng bạn của nó. Trong một lần gặp mặt, chuyện này tiếp nối chuyện kia, rồi tình cờ tên nó được nhắc đến trong cuộc trò chuyện, và người này đã hỏi được thông tin để liên lạc lại với nó.
Người đó hỏi: “Có ở đó không?”, rồi tiếp tục: “Làm thế nào để nhiều tiền hơn nhỉ? Tớ bây giờ đang cố tiết kiệm tiền, mà cảm thấy mệt quá, cảm thấy không thể mua được bất kì thứ gì mình muốn.”
Một người đã lâu không gặp, thậm chí không biết đã gặp từ bao giờ, khi nhắn tin không hỏi thăm nhau vào câu, lại đi thẳng vào vấn đề luôn thế này, thật khiến người khác cảm thấy không thoải mái. Nhưng nó vẫn lịch sự trả lời: “Muốn nhiều tiền, trước tiên cậu phải học cách kiếm tiền đã. Tiết kiệm tiền khi chưa biết cách kiếm tiền không giúp được cậu nhiều đâu.”
Người đó đáp lại: “Nếu như biết cách kiếm tiền rồi thì còn nói chuyện gì nữa. Nói như cậu thì ai chả nói được. Tại sao cuộc đời lại bất công thế? Cùng được bố mẹ dứt ruột đẻ ra, tại sao có người vừa sinh ra đã giàu, có người cố gắng mãi mà cuộc sống vẫn không phất lên được…”
Nó nhắn kết thúc cuộc trò chuyện: “Đúng, cuộc đời này quả thật không công bằng. Tớ chỉ còn biết cách chúc cậu may mắn.”
Rồi nó nói với tôi: “Ông thấy nhiều người kỳ quặc không? Cố tìm người để xin sự trợ giúp, nếu không được thì kể lể mình khổ rồi than vãn này nọ. Thời gian càm ràm đấy, họ để dành để động não tìm cách làm cuộc sống mình tốt hơn có phải có ích hơn nhiều không?”
Tôi nghe mà tư lự. Than vãn có gì hay mà nhiều người thích làm thế? Có thể họ nghĩ than vãn có tác dụng như một chiếc van, giúp họ xả bớt nỗi buồn của mình. Nếu như vậy, thi thoảng than vãn một chút cũng tốt. Nhưng nếu họ lạm dụng chiếc van xả đó quá nhiều, chất lượng cuộc sống của họ sẽ đi dần xuống từng chút một.
(03)
Không ai sống cả một cuộc đời mà luôn thuận buồm xuôi gió. Sẽ đến lúc, họ gặp phải những khó khăn, rồi họ thất bại và vấp ngã. Bạn cũng sẽ không thoát khỏi quy luật này.
Và khi đã ngã rồi, bạn nên cắn chặt môi chịu đựng, nỗ lực phấn đấu để gượng dậy, thay vì nằm yên đấy, vứt bỏ tất cả, rồi miệng không ngớt trách móc cuộc sống không công bằng.
Bởi đó là cuộc sống mà. Chấp nhận và gắng mà phấn đấu.
Gặp những việc không vui, thì cũng đừng vì thế mà quên hết những điều đã làm mình rạng rỡ. Đừng quá chú trọng vào một điểm đen trên tờ giấy, mà bỏ qua toàn bộ những phần trắng khác.
Hãy luôn ghi nhớ rằng:
Không cằn nhằn, giận dỗi, bực tức, chấp nhận cuộc đời không công bằng, bạn mới có thể trở thành người chiến thắng.
(Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả)